Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 đã khép lại, nhưng với tôi, những cảm xúc lắng đọng về nghề, về đồng nghiệp, về học trò và phụ huynh vẫn còn nguyên vẹn. Hôm nay đã là 21/11, có lẽ lời chúc này đến hơi muộn, nhưng tôi tin rằng lòng biết ơn và sự trân trọng thì không bao giờ là… quá giờ cả.
Nhân dịp này, cho phép tôi được gửi lời tri ân sâu sắc tới:
-
Các thầy cô đi trước – những người đã dạy dỗ, dìu dắt và truyền cảm hứng cho tôi lựa chọn và gắn bó với nghề giáo. Nếu không có những tấm gương bền bỉ, tận tâm ấy, có lẽ tôi đã không đủ can đảm để đứng trên bục giảng hôm nay.
-
Những đồng nghiệp thân thương – những người cùng tôi chia sẻ từng tiết dạy, từng buổi họp, từng niềm vui khi học trò tiến bộ và cả những trăn trở khi các em còn gặp khó khăn. Cảm ơn mọi người vì những lời động viên, những kinh nghiệm được sẻ chia và cả những lần “cứu trợ” nhau trong những tình huống bất ngờ của nghề.
-
Các em học sinh – lý do lớn nhất để tôi cố gắng mỗi ngày. Chính ánh mắt hồn nhiên, câu hỏi ngây thơ, nụ cười trong trẻo và những lần các em trưởng thành hơn một chút đã khiến tôi cảm thấy công sức của mình là xứng đáng. Thầy/cô không hoàn hảo, nhưng luôn mong mình trở nên tốt hơn vì các em.
-
Phụ huynh học sinh – những người đồng hành thầm lặng. Cảm ơn sự tin tưởng, hợp tác và chia sẻ của quý phụ huynh để chúng ta có thể cùng nhau giáo dục, giúp các em trưởng thành, vững vàng hơn trên con đường phía trước.
Lời chúc này có thể đến sau ngày 20/11 một ngày, nhưng tình cảm dành cho nghề, cho đồng nghiệp, cho học trò và phụ huynh thì lúc nào cũng đầy đủ, trọn vẹn như vậy.
Tôi xin kính chúc tất cả các thầy cô luôn mạnh khỏe, bình an, giữ vững niềm tin và ngọn lửa yêu nghề, để tiếp tục đồng hành cùng các thế hệ học trò trên hành trình chinh phục tri thức và ước mơ.
Xin được gửi một lời tri ân chân thành tới tất cả những “người lái đò” vẫn đang miệt mài, lặng lẽ gieo từng hạt mầm tri thức và nhân ái trong tâm hồn học trò. ❤️